Dans

Paris những ngày đầu

Ấn tượng đầu tiên khi mình tới Paris là…ở đây dơ quá, điều mà mình chưa bao giờ chờ đợi. Nhưng Paris vẫn đẹp và luôn đẹp.

Những tháng ngày làm sinh viên ở Paris rất thú vị. Ngoài giờ học thì sẽ lang thang tham quan thành phố, cuối tuần thì mình đi làm thêm ở một nhà hàng Việt Nam nho nhỏ.

Mưu sinh

Hết khoảng thời gian sinh viên thì cuộc sống mưu sinh nơi đất khách có phần thử thách hơn. Do xuất thân là dân học tiếng Anh nên tìm việc ở Pháp lúc đó đối với mình rất khó. Mình bắt đầu xin công việc ở McDonald để có tập va chạm với cuộc sống và tiếng Pháp. Mình tập tành đọc sách hướng dẫn nấu ăn, làm bánh để biết thêm nhiều từ vựng. Sau thời gian thai sản và chăm con thì lại tiếp tục tìm việc ở siêu thị, phụ trách quầy bánh mì. Tiếp đó thì lại bén duyên đi học lớp làm bánh cơ bản của Pháp, lấy được cái bằng CAP Pâtisserie hẳn hoi. Mở đầu cho một hành trình mới. Cũng ủ mưu ráng làm vài năm cho có kinh nghiệm thì sẽ cố gắng có business riêng cho mình. Nhưng biến cố gia đình làm gián đoạn giấc mơ, thay đổi hẳn luôn sự nghiệp. Hành trình làm lập trình viên bắt đầu. Trong mấy năm trời mình học như một con điên, học ngày học đêm, ngày ngủ 4 tiếng để có thể vừa làm việc, vừa học, vừa chăm con. Hiện tại có thể thở chút, và ngồi viết blog.

Đó đă không phải là con đường dễ dàng, thẳng tắp, cũng chẳng gọi là có định hướng rõ ràng. Cuộc sống mà. Và mình hài lòng với mọi chặng đường mình đã đi qua. Mình đã học được rất nhiều thứ. Mình biết ơn ba mẹ và cuộc đời trước đó đã rèn dũa cho mình có một nghị lực mạnh mẽ. Té ở đâu, đứng lên ở đó.

Nhớ lúc đi làm ở McDonald, ban đầu còn đi xe đạp đi làm, sau bị tụi nó lấy mất cái yên xe nên không đi xe đạp nữa, chạy bộ. Ngày nào cũng chạy hơn 10km để tới chỗ làm rồi chạy về. Vậy mà lúc đó chỉ thấy khoẻ, không thấy khổ.

Lúc làm siêu thị cũng chạy xe đạp, những ngày mùa hè chạy ngang sông Seine ngắm mặt trời mọc đẹp vô cùng, rồi lúc về thì lượn một vòng quay bờ hồ Bois de Boulogne.

Những lúc đi làm bị ma cũ ăn hiếp ma mới, bắt đi chùi toilette, bắt đi khiêng đồ, bắt đi rửa chén dĩa, mình chỉ có một suy nghĩ thôi: mình được trả tiền để làm việc, làm gì cũng được, và phải làm thật tốt công việc được giao. Và mình luôn tin đây chỉ là bước đệm tạm thời, mình sẽ có công việc tốt hơn.

Cuộc sống đã chứng mình niềm tin của mình là đúng. Hãy tin tưởng vào tương lai, và nỗ lực không ngừng cho niềm tin đó trong hiện tại.

Good luck.

Laisser un commentaire

Votre adresse e-mail ne sera pas publiée. Les champs obligatoires sont indiqués avec *

Auteur/autrice

zitaciao@gmail.com